Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2011

BỐN MƯƠI NĂM MỘT CHẶNG ĐƯỜNG ĐỂ NHỚ

Đất nước chiến tranh
Chúng tôi học hành dang dở
Chưa là thầy
Không là thợ.
Nhập ngũ ngày 13 tháng 5.

Sông Kinh thầy mùa ấy nước xanh trong
Bến Vạn, xã Tân dân tiễn chúng tôi vào lính
Những chuyến đò chở nặng
Cứ nghiêng về một bên
Phía bờ có những người thân
Những bàn tay vẫy mãi
Chúng tôi đi và hẹn ngày trở lại
Thấm thoát đã 40 năm…

Sau mấy ngày đầu ở Dạ Sơn
C3 về Lê Linh,Lê Xá
Như bao đợt luyện quân, chúng tôi tập tành vất vả
Học bắn súng, đâm lê, tập đội ngũ, ắc-ê
Tập hành quân mang nặng
Tất cả hướng tới ngày ra trận

Đất đồi Kinh Môn, chúng tôi tập đào hầm
Sáng, chưa,chiều tập gùi gạch trên lưng
Doanh trại là nhà dân, hội trường là sân hợp tác
Là nơi tập chung sinh hoạt
Học những bài chính trị đầu tiên
Chính trị viên Như giảng bài và hay cầm nhịp hát
Đại đội trưởng Vượng hô “nghiêm”,nghe như tiếng gầm của cọp
Đại đội phó Doãn cao to, chuyên việc hậu cần
Bữa ăn thì bày trên sân
Sáu đứa một mâm, hai xoong, một đĩa
Cơm đâu mà no bụng trẻ
Nhiều cậu ăn nhanh rồi vòng đánh “tăng hai”
Bà con thương dành cho đĩa sắn, rổ khoai
Chúng tôi có thêm cha, thêm mẹ
Còn nhiều hơn thế nữa
Có chàng còn tìm được người yêu
Chẳng có mấy thời gian gặp nhau…
Thế là bỏ gác
Thế là lại khổ thêm cho bao người khác
Đang đêm báo động, đi tìm…

Cứ thế, chúng tôi cứ thế luyện rèn
Như mũi giáo, lưỡi gươm mài sắc
Như những đại bàng non tập bay trên đất
Chờ ngày thẳng cánh cao xanh…
Ba tháng huấn luyện trôi nhanh
Chúng tôi được tung vào cuộc chiến
Đêm tiễn biệt ga “Tiền Trung”biết bao bịn rịn
Nhiều nước mắt đã rơi
Những chàng lính tuổi 18 đôi mươi
Có người khóc òa như con trẻ
Chuyến tàu không đèn lao trong đêm vội vã
Từ ấy chúng tôi đi …

Sông Kinh Thầy lại vào mùa nước
Lũ dọa vỡ đê Nam Sách
Tiếng trống hộ đê dồn dập đêm ngày
Theo chúng tôi vào tận Trường Sơn
Người ở nhà, người ra đi nào ai biết khổ hơn
Nước lụt ngang trời ba tháng
Nhà cửa, ruộng, vườn ngâm trong nước trắng
Mẹ tôi gầy, thầm khóc hàng đêm
Mẹ thương mấy đứa em không đủ cái ăn
Mẹ thương con trai mình vừa ra mặt trận
Mẹ thương cha suốt nhiều đêm ngồi như pho tượng
Cha càng gầy, hai mắt lõm sâu

Lúc ấy chúng tôi đang ở đâu ?...
Chiến trường rất rộng
Chiến trường nhiều bom đạn
Chúng tôi còn rất ngu ngơ
Bỏ lại sau lưng những năm tháng tuổi thơ
Chúng tôi buộc mình phải lớn
Như vừa mới hôm qua,cuộc đời một thoáng
Ngoảnh lại nhìn đã 40 năm…
Chúng tôi giờ nhiều người đã lên ông
Nội, ngoại, gái, trai đầy đủ
Có người còn nhiều lam lũ
Có người đã về với trời xanh
Ký ức những ngày đầu tiên
Chúng tôi còn giữ mãi
Cứ dịp tháng 5 lại háo hức tìm về đồng đội
Chỉ để nhìn thấy mặt nhau
Hỏi thăm vài câu
Thế là sung sướng
Người hôm nay đeo quân hàm cấp Tướng
Hay lo ruộng vườn làm bác nông dân
Tất cả chúng tôi đều là lứa đồng ngũ tháng Năm
Cùng chung một ngày để nhớ
Nhớ những ngày đầu tập làm chiến sĩ
Thế mà đã Bốn Mươi Năm…


Chí Linh,ngày 13 tháng 5 năm 2011
NHỚ LẠI TRƯƠNG SƠN

Trường Sơn nhớ lại hôm nay
Mà lòng vẫn thấy mê say lạ lùng
Trường Sơn vượt dốc băng sông
Xe đi trăm ngả chiến công bốn mùa
Trường Sơn đông năng, tây mưa
Ai chưa đến đó như chưa rõ mình

Mở đường chiến sĩ công binh
Xuyên rưng, vươt núi, băng mình qua sông
Con đường huyền thoại tây-đông
Đi vào lịch sử giữa lòng nhân dân

Giao liên dẫn những đoàn quân
Ngày đêm rầm râp bước chân oai hùng
Quân đi nghiêng núi, cạn sông
Bom nào ngăn được tấm lòng hậu phương

Hậu cần xây dựng kho lương
Biết bao Binh trạm, cùng đường xe đi
Dốc quanh sườn núi, rừng le
Hàng nhiều vô tận đoàn xe đi về

Binh trạm hầm lán, quân y
Chăm lo, cứu chữa khác chi mẹ hiền
Đón đưa anh chị giao liên
Nuôi quân như thể chị hiền nuôi ta
Lán tre rộn rã tiếng ca
Tiếng cười của lính vang xa núi ngàn

Thông tin liên lạc bền gan
Ngày đêm truyền lệnh dưới làn bom rơi
Tin đi, tin đến mọi nơi
An toàn, chính xác, kịp thời chỉ huy

Xăng dầu đường ống diệu kỳ
Đạn bom cày sới vẫn đi đàng hoàng
Trường Sơn đường ống dọc ngang
Xăng dầu tiếp đủ xe hàng nặng hơn
Đường đi pháo sáng chập chờn
Đèn rùa xe vượt dốc trơn ngầm lầy
Vô lăng cầm chắc trong tay
Vi vu xe chạy chở đầy chiến công

Đội quân vận tải đường sông
Ngày đêm thả túi ni-lông chuyển hàng
Đạn bom Mỹ đánh chặn đường
Sông sâu thác đổ khôn lường hiểm nguy
Nước trôi cuồn cuộn cuốn đi
Vô vàn chướng ngại, sức ỳ cản ngăn
Xê-Công, Xê-Noọng, Xê Pôn
Chiến trường vẫy gọi hàng luôn suôi dòng

Đường mòn xe đạp tiến công
Phượng Hoàng, Vĩnh Cửu ung dung thồ hàng
Vượt qua từng trạm, cung đường
Góp phần chi viện chiến trường thắng to

Chân đồng chiến sĩ gùi thồ
Vai mang vác năng, vượt qua thác ghềnh
Đường dài giục bước chân nhanh
Anh đi gấp mấy vòng quanh địa cầu
Hỏi rằng có ở nơi đâu
Chân đi, đi cả bằng đầu nữa không ?

Bộ binh, trinh sát, đặc công
Quyết tiêu diệt địch, truy lùng dẻo dai
Vượt qua đèo dốc, núi đồi
Bàn chân toạc máu, sục sôi đuổi thù
Gạo rang, nước suối, lương khô
AK nòng thép sáng lòa xung phong

Pháo binh cao xạ anh hùng
Ngày đêm chiến đấu giữ đường xe đi
Mưa bom bão đạn hiểm nguy
Hiên ngang đối măt, xá chi giặc trời
Pháo binh gan dạ tuyệt vời
Máy bay giặc Mỹ đen trời xé mây
Gầm gào, quần đảo, dương oai
Pháo binh nhằm thăng máy bay quân thù
Hờn căm xiết mạnh chân cò
Máy bay trúng đạn cháy to rực trời

Trường Sơn mấy chục năm rồi
Mà lòng vẫn thấy bồi hồi nhớ nhung
Năm xưa ta đã cùng chung
Chiến hào đánh Mỹ giữa vùng núi non
Biết bao đồng đội mất còn
Tuổi trai trí dững lòng son vững bền
Nay về ta vẫn không quên
Cùng nhau nhớ lại nơi miền núi xa
Một thời nơi ấy là nhà
Một thời nơi ấy cùng ta đánh thù
Trường Sơn rừng núi âm u
Ruồi vàng, muỗi, văt, nắng mưa dữ dằn
Từ ngàn xưa vắng dấu chân
Nơi đây chỉ có gió vần, mây bay
Từ ngày xuất hiện bàn tay
Bước chân người lính, nơi đây chuyển mình
Trường Sơn hùng vĩ trở thành
Con đường huyền thoại mang danh Bac Hồ.

Chi Linh, ngay 19 tháng 5 năm 2011






,